Là một phái nữ tính, tính tình nên tựa như phẩm chất mềm mại dẻo dai của cây lau sậy, với tính cách cao quý như ngọc bích. Một người con gái nếu la hét như sư tử Hà Đông chắc chắn sẽ mất đi phong vận tao nhã, lịch sự.
Nam giới nếu như bị nữ giới thao túng như chú dê con, tất sẽ không còn là nam nhi chân chính. Trong xã hội cổ đại, tiêu chuẩn đạo đức phổ biến của họ tương đối cao, chiểu theo nền tảng phu xướng phụ tùy (chồng đề xướng vợ thuận theo), nam canh nữ chức (nam cày ruộng nữ dệt vải), gia đình vô cùng hòa thuận.
Người phụ nữ làm chủ bên trong, đảm nhận trách nhiệm hỗ trợ chồng dạy con, dọn dẹp phòng ốc. Người đàn ông làm chủ bên ngoài, khiêng vác gánh nâng, kiếm tiền nuôi gia đình. Mỗi người đều có vị trí công việc riêng, nhờ hoàn thành tốt trách nhiệm của mình mà đắc được những gì thuộc về mình.
Một âm một dương, cương nhu tương hỗ, cùng chung tiếng nói, rồi mới gió thuận mưa hòa, đắc được niềm vui như cá gặp nước. Đây không phải là quy tắc mà con người nghĩ ra, mà là Thiên thượng khi tạo ra con người liền quy định như vậy, nam nữ đều kiên trì giữ gìn bổn phận của mình thì gia đình hòa thuận, xã hội ổn định.
Tuy nhiên, quan niệm biến dị nghiêm trọng của con người hiện nay đều cho rằng cần đảo lộn truyền thống nam nữ, đồng thời lấy một mỹ danh là “nữ quyền”, rằng phụ nữ cần phải tranh đấu cho quyền lợi của chính mình, cần phải cùng nam giới tranh giành thiên hạ.
Đặc biệt là có người cực lực tuyên truyền “phụ nữ có thể gánh vác một góc trời”, người nữ làm cùng một công việc giống người nam, phàm là những việc người nam có thể làm, người nữ đồng dạng đều có thể làm, không còn tồn tại sự khác biệt giới tính.
Dưới ảnh hưởng của tư tưởng sai lầm này, rất nhiều người phụ nữ đã không còn nhu thuận, vô luận là trong công tác xã hội, hay là trong cuộc sống gia đình, đi đến đâu cũng đều tranh cao thấp, so thắng thua với nam giới, vui thích phát ra mệnh lệnh, đón nhận danh hiệu “người phụ nữ mạnh mẽ đích thực”.
Kết quả làm cho thân tâm đều mệt mỏi, thống khổ không thôi, mâu thuẫn gia đình xảy đến không ngừng. Điều này làm điên đảo âm dương, họa loạn Ngũ hành, các khía cạnh của nam nữ không còn phân biệt được nữa.
Từ một phương diện khác mà nói, bởi vì các loại áp lực gia tăng, đặc biệt là áp lực duy trì cuộc sống gia đình, nếu chỉ dựa vào một mình người đàn ông thì không cách nào cầm cự nổi, khiến cho người phụ nữ không thể không đi ra khỏi nhà để kiếm tiền nuôi gia đình, cùng gánh vác đồng dạng chức vụ của nam giới.
Dung mạo của nữ nhân vốn là nên thanh lệ, đạm bạc thục nữ, ăn mặc bên ngoài tinh tế; nhưng bởi vì gánh vác trọng trách của nam nhân nên đã không còn sự nhu thuận của người phụ nữ nữa, phẩm vị của phụ nữ hầu như mất hết, khí dương cương đủ hết mười phần, trở thành một “nữ hán tử”.
Còn người đàn ông ư? Địa vị trong gia đình yếu nhược, trở thành một người nam mà như phụ nữ, có người chịu sự áp chế của nữ nhân, trong tâm rất không thoải mái, điều này tất sẽ dẫn đến nảy sinh các vấn đề gia đình.
Kỳ thực bất kỳ một người đàn ông nào cũng không hy vọng vợ của mình trở thành một nữ hán tử, khiến chính mình lâm vào cảnh bị động; bất kỳ một người phụ nữ nào cũng không hy vọng chồng của mình trở thành “nương bao” (bê đê), trở thành một người chồng vô năng, không còn khí thế kiên cường.
Trong xã hội hiện đại, người phụ nữ kiếm tiền nuôi gia đình cũng không hiếm. Nhưng bởi vì tiêu chuẩn đạo đức của toàn bộ xã hội đều đã trượt dốc rơi xuống, một số người phụ nữ đã tự mình cam chịu sa ngã vào trong đó, chỉ vì tiền bạc, quyền thế, mà tự đem bán thân thể chính mình, để thoả mãn nhu cầu của đàn ông. Vì vậy dẫn đến rất nhiều gia đình tan vỡ chia ly, người già trẻ nhỏ không nơi nương tựa, xảy ra vô số bi kịch.
Vô luận là nguyên nhân gì đã dẫn đến người thục nữ trở thành nữ hán tử, đều là hiện tượng không bình thường trong xã hội, đều là đi ngược lại ý chỉ của Thần, đi ngược lại phẩm chất vốn có của người phụ nữ như nhu mì, chu đáo tỉ mỉ, quan tâm săn sóc, dẻo dai bền bỉ, khiến âm dương trong thế giới này mất đi cân bằng, là hiện tượng cấp bách cần phải quy chính. Chỉ khi vị trí của nam nữ được sắp đặt cho đúng, ngay chính, thì gia đình mới có thể hòa thuận, xã hội mới có thể ổn định.
An Quế – Nguồn Zhengjian