Home/Văn Hóa/Người tham lam muốn mọi thứ, nhưng cuối cùng lại không có thứ gì
Văn Hóa

Người tham lam muốn mọi thứ, nhưng cuối cùng lại không có thứ gì

Con người khi tham lam quá sẽ trở nên mù quáng, không biết đến giới hạn, sẵn sàng từ bỏ những thứ mình đang có để mong được sở hữu những thứ quý giá hơn. Tuy nhiên cuối cùng họ sẽ mất ngay cả những thứ mình đang có.

Vốn dĩ khi sinh ra, chúng ta ai ai cũng có bản tính lương thiện, nhưng qua thời gian, khi con người va chạm với cuộc sống, lòng tham và sự ích kỷ có cơ hội nảy sinh và chúng ta vô tình bị xã hội cuốn theo, truy cầu những thứ mà người khác có.

Nhiều người không biết hài lòng với hiện thực, so sánh, mơ ước viển vông và quên đi những niềm vui của hiện tại và sẵn sàng đạp lên mọi mối quan hệ kể cả thâm giao hay tình thân để đạt được mục đích. Vì lòng tham, người ta có thể dám làm mọi thứ.

Nhà văn Nga Ivan Andreevich Krylov từng viết trong một chuyện ngụ ngôn, “người tham lam muốn mọi thứ, nhưng cuối cùng họ sẽ mất mọi thứ”. Một người tham lam không biết cách nào để điều khiển ham muốn của mình, họ truy cầu tất cả những thứ người khác có, nhưng cuối cùng ngay cả thứ họ có ban đầu cũng không còn. 

Có một một câu chuyện như thế này: Ngày xưa có một vị thần đi dạo xuống cõi trần. Một lúc sau ông ta thấy một con người phàm đang đi dạo trên đường. Vị thần liền đi dạo cùng đường, cũng giống như một người bình thường. 

Một lúc sau, người đàn ông cảm thấy khát. Ông ta thấy ông kia đang mang một bình nước bên hông, vì thế ông ta hỏi, “Có còn nước trong bình của ông không?” vị thần đưa bình nước cho ông ta và nói, “cả bình còn đầy, ông có thể uống bao nhiêu tùy ý”. 

Người đàn ông uống hết bình nước và cảm thấy nó chỉ thỏa được một chút cơn khát và cũng làm xua tan sự mệt nhọc. 

Họ tiếp tục đi một lúc thì ông ta đột nhiên nói, “Tôi ước gì nó là rượu vang ở trong bình của ông”. Vị thần mỉm cười, đưa bình nước cho ông ta nói, “Có rượu trong đó. Cứ uống nếu ông muốn”. Ông ta không tin, nhưng vẫn uống thử. Và rất ngạc nhiên, những gì ông ta uống là rượu vang, rất thơm.

Ông ta ngạc nhiên và nghĩ người bạn đồng hành của mình phải là một vị thần, bởi vì chỉ có thần mới có thể làm thế. Ông ta nghĩ đó là một cơ hội tốt để đòi hỏi thêm. Nên ông ta nói, “ bây giờ tôi ước gì nó là thuốc tiên trong cái bình của ông”. 

Vị thần cười và mở nắp bình. Người đàn ông nghĩ vị thần chắc lại cho mình thuốc tiên, nên ông ta mở miệng ra và chờ đợi. Nhưng chẳng có gì trong bình, và vị thần lắc cái bình một lần nữa và biến mất.

Trong cuộc sống, chúng ta thường cho qua những điều tốt đẹp bởi lòng tham mãi hướng đến bao thứ cao sang. Buồn thay, khi đang miệt mài chạm tay tới nhiều chuyện vô tưởng thì ta lại bỏ lỡ bao nhiêu niềm vui nho nhỏ mà ý nghĩa. có.

Con người khi tham lam quá sẽ trở nên mù quáng, không biết đến giới hạn, sẵn sàng từ bỏ những thứ mình đang có để mong được sở hữu những thứ quý giá hơn. 

Lòng tham giống như cái túi không có đáy, dù có đựng bao nhiêu vàng bạc của quý cũng không thể nào đầy được. Cũng chính bởi lòng tham đó mà con người cứ mãi chạy theo những thứ không thuộc về mình,  phóng đại lòng tham. 

Trong cuộc sống, nếu không biết tiết chế lòng tham, kìm nén nó thì chắc chắn con người sẽ rơi vào tai họa. Vì như Đức Phật đã nói: “lòng tham nổi lên, phúc đức tiêu tán”. 

Bởi vậy, hãy học cách lựa chọn thật khôn ngoan, đừng “đứng núi này trông núi nọ”, không hài lòng với những gì mình có. Hãy cố gắng làm giàu một cách chính đáng, bằng chính khả năng của mình, những thứ không thuộc về mình thì đừng bao giờ tìm cách chiếm đoạt.

Đừng đánh mất cuộc đời bởi tham vọng, không tham cầu quá mức mà bất chấp cả đạo lý làm người.

Nguồn: Chanhkien.org

Chân Kiến biên tập

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *